吹拂
![吹拂](/d/file/titlepic/cidian26654.png)
詞語(yǔ)解釋
吹拂[ chuī fú ]
⒈ ?拂拭。
例晨風(fēng)吹拂著垂柳。
英sway; stir;
⒉ ?微風(fēng)輕輕掠過(guò)。比喻對(duì)人的贊揚(yáng);推薦。
英winnow;
引證解釋
⒈ ?謂微風(fēng)吹動(dòng)物體。
引宋 王安石 《晨興望南山》詩(shī):“天風(fēng)一吹拂,的皪成璵璠。”
茅盾 《曇》一:“溫暖的南風(fēng),輕輕地吹拂她的秀發(fā)。”
劉心武 《班主任》:“晚風(fēng)吹拂著她火燙的面頰。”
⒉ ?比喻揄?yè)P(yáng)。
引《宋書·王微傳》:“江(江湛 )不過(guò)強(qiáng)吹拂吾,云是巖穴人。巖穴人情所高,吾得當(dāng)此,則雞鶩變作鳳皇,何為干飾廉隅,秩秩見(jiàn)於面目,所惜者大耳。”
國(guó)語(yǔ)辭典
吹拂[ chuī fú ]
⒈ ?微風(fēng)拂拭。
例如:「微風(fēng)吹拂她的臉頰。」
⒉ ?稱揚(yáng)他人的長(zhǎng)處。
引《宋書·卷六二·王微傳》:「江不過(guò)強(qiáng)吹拂吾,云是巖穴人。巖穴人情所高。吾得當(dāng)此,則雞鶩變作鳳皇,何為干飾廉隅,秩秩見(jiàn)于面目,所惜者大耳。」
英語(yǔ)to brush, to caress (of breeze)?, to praise
分字解釋
※ "吹拂"的意思解釋、吹拂是什么意思由查信息漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- chuī niú吹牛
- chuī dǎ吹打
- chuí zhú dàn sī吹竹彈絲
- tí fú題拂
- bù fèi chuī huī zhī lì不費(fèi)吹灰之力
- yíng fú蠅拂
- zhú fú竹拂
- fú chén拂塵
- chuī shǒu吹手
- gē chuī歌吹
- fǔ fú輔拂
- héng chuī qū橫吹曲
- zì chuī zì pěng自吹自捧
- chuī fú吹拂
- chuī fú吹拂
- liǎng bù gǔ chuī兩部鼓吹
- qiāng chuī槍吹
- chuī sàn吹散
- chuī dōu dōu吹都都
- chuī wàn吹萬(wàn)
- chuī lǜ吹律
- chuī ǒu吹嘔
- chuī gǔ shǒu吹鼓手
- jī fú擊拂
- pī fú披拂
- hóng fú紅拂
- chuī yún zhēng吹云箏
- fú xiù拂袖
- chuī yú吹竽
- chuī jiàn shǒu吹劍首
- chuī chún吹唇