天風
![天風](/d/file/titlepic/cidian25911.png)
詞語解釋
天風[ tiān fēng ]
⒈ ?風。風行天空,故稱。
引證解釋
⒈ ?風。風行天空,故稱。
引漢 蔡邕 《飲馬長城窟行》:“枯桑知天風,海水知天寒。”
唐 韓愈 《辛卯年雪》詩:“波濤何飄揚,天風吹旛旂。”
明 鄭若庸 《玉玦記·賞春》:“好趁天風,直上青霄。”
郭沫若 《哀時古調》九:“天風吹,海浪流。滿懷悲憤事,聊以寄箜篌。”
分字解釋
※ "天風"的意思解釋、天風是什么意思由查信息漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- yú fēng yí wén余風遺文
- yī tiān一天
- gǎi tiān改天
- fēng gé風格
- bù zhèng zhī fēng不正之風
- tiān mǎ天馬
- tiān xià天下
- fēng yī風衣
- tiān zhèng jié天正節
- fēng qíng風情
- tiān tǐ天體
- tiān shǐ天使
- chūn fēng春風
- chūn fēng fèng rén春風風人
- wú fǎ wú tiān無法無天
- tiān fāng guó天方國
- yí fēng yí zé遺風遺澤
- dōng tiān冬天
- xià tiān夏天
- yáng liǔ fēng楊柳風
- tiān wài yǒu tiān天外有天
- tiān mìng天命
- zuì dōng fēng醉東風
- tiān kōng天空
- tiān shēng天生
- tiān é天鵝
- fēng chuī cǎo dòng風吹草動
- fēng guāng風光
- xīng fēng zuò làng興風作浪
- tiān nián天年
- tiān gān天干
- tiān píng天平